Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Truyện ngắn - Mai tớ chia tay





Cô và anh- 2 con ng` hoàn toàn xa lạ vô tình lướt qua nhau trog thế giới có 7 tỉ con người.
Cô- 1 cô gái xih xắn truyen sex với khuôn mặt bầu bĩnh, cô sở hữu nụ cười tỏa nắng khiến danh thiếp chàng trai si mộng mà quên hết bít tất cả. Nhưng họ ko phải là đối tượng cô cần tìm. Cô vẫn tìm thô tục đi tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình.
Anh- 1 chàng trai khôi ngô, tuấn tú. Khuôn mặt gợi vẻ lãnh đạm nhưng ẩn sâu trog khuôn mặt ấy là tấm lòng cao thượng, rất dễ gần. Đôi mắt anh đẹp và hút vong linh nhưng có chút man nhãn hiệu buồn. Nhiều cô gái đeo đuổi anh nhưng anh đều khước từ vì chưng anh biết: Họ yêu anh tiền vì tài sản của công tí teo UFO mà anh sẽ thừa kế.
Sáng hôm ấy, 1 buổi sáng đẹp trời. Bầu trời trog xah và cao, những tia nắng nghịch ngợm len lách qua từng kẽ lá, nhảy nhót trên vai người đi đường. Cô diện 1 chiếc váy màu vàng của nắng và mái tóc dài đen bóng thướt tha. Vừa đi ra đến đầu phố, đang tung tăng ngắm nhìn trời đất ơi mây thì bỗng...
Kítttttt .... Rầm...??!
Hiện ra trước mắt cô bây chừ là chiếc xe máy màu đen đang nằm bên vệ đường cùng với 1 chàng trai bảnh bao. Mà hơn nữa lại đang nằm... sát chỗ cô đứng..!?
Thoáng chút bối rối những rồi cô nhẹ nhàng cúi xuống và xem chàng trai kia có bị làm sao ko. Cô sững sờ trước khuôn mặt ấy. Nó đẹp và quyến rũ. Cô nghe tim mình lỗi 1 anh sex han quoc nhịp. Chàng trai đó bị bất tỉnh đi bởi vì va đập quá mạnh thành ra cô đưa anh vào bệnh viện.
Bên giường bệnh, cô ngồi ngắm nhìn khuôn mặt anh. Bất chợt, anh tỉnh giấc. 2 ánh mắt chạm tia nhìn, cô thẹn thùng quay đi. Anh lên tiếng:
- Cô là ai? Sao tôi lại ở trog bệnh viện?
- Tôi tên An. Ban sáng, tôi thấy anh bị ngã bên vệ đường và ngất lịm đi nên tôi đưa anh tới đây. Còn anh, anh tên gì?
- Ừ, vậy cám ơn cô! Tôi tên Nam, tôi cũng thấy khỏe hơn rồi cô có trạng thái đi rồi đó!
- Ừm, vậy tôi xin phép đi trước. Lần sau đừng để tôi thấy anh bị tai nạn và tôi là ng` đưa anh vào viện nữa! - Cô cười, nụ cười ấy làm anh đơ trog vài giây.
Anh bần thần ngồi nhìn cô đi ra khỏi phòng, cánh cửa phòng đóng lại. Bên trong phòng, có ai đó đang mỉm cười vui sướng. Cô trở về nhà trog lòng cảm thấy vui vẻ bởi chưng làm được việc tốt. Lại nghĩ đến anh, cô khẽ cười.
Lại nói đến Nam, ban sáng, bởi chưng nhận được tin công ti bên Anh có chuyện cho nên anh hấp tấp tới tìm ông nội để hỏi rõ sự việc. Ai ngờ, lúc đi đến đường cua, đoạn đường khá vắng vẻ nên anh đi nhanh thì bất ngờ, từ đâu 1 chiếc xe máy với tóc độ nhanh như gió vụt qua, lao vào xe anh và khiến anh ngã sóng soài bên vệ đường. Loáng thông thoáng nhìn thấy bóng chiếc xe đó biến dạng, anh lịm đi...
Vài hôm sau...
Vào sáng sớm, An ra cỗ ván thư trước cổng nhà nhận thư và ngạc nhiên có 1 bức thư của Nam và 1 chậu phong lan.
" An, cám ơn cô vì hôm đó đã đưa tôi vào viện. Rất hinh sex ola vui bởi được quen cô, tôi rất thích nụ cười của cô, nó đã làm tôi thấy khỏe hơn đấy! Cảm ơn cô rất nhiều và chậu phog lan này như là qà cảm ơn. Cô nhận lấy và chăm chút nó nhé!
Nam ''
An cười, lại là nụ cười tỏa nắng ấy. Tay bưng chậu hoa vào nhà mà lòng cô thấy vui khó tả...
2 ng` dần trao đổi số mệnh điện thoại, những tin nhắn trên facebook, những cỗ áo thư e-mail. Ban đầu tiền là bầu bạn nhưng dần dần gia tộc nhận ra mình thích đối thủ thật nhiều nhưng lại ngại, ko dám nói ra.
Và rồi, 1 hôm Nam rủ An đi ra biển. Bước trên cát, gia tộc đợi hoàng hôn. Trog tiếng gió và hơi muối của sóng biển, Nam ngỏ lời yêu An. Cô khẽ gật đầu, họ ôm nhau dưới ánh hoàng hôn rực rỡ của biển. Biển cả như chúc mừng cho đôi tình nhân
Họ yêu nhau, gia tộc hạnh phúc từng ngày, từng giờ...
Những cơ hội lễ Valentine, No-el,...họ đều có nhau. Đều sát cạnh nhau, mua quà trao tặng nhau, đi ngắm biển, ngắm làng quê, núi đồi... Họ cứ yêu nhau dịu dàng và ngọt ngào như thế cho đến 1 ngày...
Hôm nay là ngày kỉ niệm 4 năm 2 ng` yêu nhau. Cô và anh vui lắm! Họ dẫn nhau đi chơi ở công viên giành cho các cặp tình nhân, ngắm hoàng hôn trên biển, đi ăn kem, chơi 1 vài trò truyen sex loan luan chơi trog hội chợ...Cứ ngỡ, hạnh phúc ấy sẽ còn mãi, nhưng rồi...
Anh chở cô về nhà, gia tộc tạm biệt nhau. Cô bước vào nhà và thấy tim mình đau nhói. Tim cô nhói lên cảm nghĩ như có ai đó hoá thâu. Cô lịm đi và khi tỉnh giấc, cô thấy mình nằm trong phòng bệnh, ba má đang ngồi cạnh cô, đôi mắt hỏ sưng đỏ. Cô gượng dậy và sau 1 hồi, cô biết mình bị bệnh tim. Giai đoạn 2 - nó khiến cô như rơi xuống hố cực kì vọng. Cô khóc nức nở và có 1 vòng tay ôm lấy cô. Là anh... đúng là anh! Cô khóc trog vòng tay anh...
Những tháng ngày sau đó, cô vẫn tiếp kiến thô tục ở trog viện để điều động trị. Anh luôn luôn đến thăm cô, làm cô vui, kể chuyện cho cô nghe. Thời gian vẫn thấm thoắt trôi...căn bệnh của cô gần đây có chiều hướng xấu đi.
- Anh à, có nhẽ em ko qa khỏi được đâu anh. Bác sĩ nói, bệnh của em nặng quá rồi lại ko có ai hiến tim để ghép vào nên...- Cô ngập ngừng, mắt đỏ hoe.
- Em đừng lo, anh sẽ nỗ lực tìm ng` hiến tim cho em mà! Nhất định đấy, em phải cố lên! - Anh nghẹn ngào, chực khóc.
Chiều hôm ấy, cô đòi anh đưa ra biển ngắm hoàng hôn. Anh chở cô đi, họ đi qua danh thiếp con phố nhộn nhịp, những cánh đồng bao la...cuối cùng thì bờ biển cũng hiện ra trước mắt.
2 ng` nằm trên cát, lắng tai tiếng sóng biển vỗ rì rào. Tay trog tay, gia tộc ngồi dậy, ngắm hoàng hôn đag dần buông xuống...
Dưới ánh hoàng hôn, cô nói:
- Anh, nếu em chết, anh phải đi tìm 1 ng` con gái khác thật tốt thay thê cho em nhé! Đừng mãi nghĩ về em, hãy cho em vào qá khứ để em biến mất anh nhé!
- Ko, anh sẽ ko yêu ai khác ngoài em. Anh hứa đấy! Chỉ có mình em thôi! Mãi mãi chỉ có mình em. Em ko được rời xa anh đâu! - Giọng anh nghẹn lại, anh sợ mất cô...
Tiếng sóng hòa với tiếng gió khiến tim cô thắt lại. Cô yêu anh, cô ko muốn xa anh, nhưng sao mệnh phận lại chớ trêu đến thế! Cô phải đi, phải xa anh...
Giọng cô run run, cô khẽ thì thầm:
- Anh à, em mãi yêu anh, yêu đến trọn đời. Nhưng xin khuyết điểm anh, em phải đi đây, đừng buồn anh nhé! Hôm nay mình yêu, mai mình chia tay. Được ko anh?
Cô lịm dần, giọt nước mắt long lanh rớt xuống vai anh. Anh ôm cô trog vòng tay, nghẹn ngào và sực nức nở:
- Ừ em. Hôm nay mình yêu, mai mình chia tay. Nhé em! Nhưng xin em, đừng bỏ anh lại, em ơi...!
Anh gọi tên cô trog vô vọng. Trời đổ mưa, thương tiếc cho mối tình 2 ng`.
" Ừ. Hôm nay mình yêu, mai mình chia tay...! "



Truyện ngắn - Đừng gọi em là người của 3


Người thứ 3 có phải là 1 truyen sex người chuyên đi tranh giành , cướp đoạt yêu thương của người khác không?
Cứ cho là như vậy, nhưng mà anh nghĩ sao hả anh yêu, nghĩ sao về em, 1 người đặt chân tới cuộc sống của anh khi anh đã là của người khác. Nhưng em tới không phải để mang anh đi,em tới để mong anh hạnh phúc.
Em và anh chúng mình tìm thấy nhau khi cả 2 cùng mệt nhoài vì cuộc sống..có lẽ chính thị vì thế mà chúng ta yêu nhau.
Ở bên anh, em lắng nghe rất nhiều và em cũng hiểu rất nhiều điều từ cuộc sống.Em hiểu về cuộc sống hơn chuẩn y lời tâm tư của 1 người đàn ông từng trải, từng vấp ngã rồi đứng lên.Em bái phục nghị lực sống của anh người yêu ak? Ở bên truyen sex loan luan anh em có thể nói man di điều động mà ko cần e ngại, có thể đưa ra chính kiến của mình mà không cần sợ hãi.Và rồi em yêu anh thật nhiều, yêu nhiều hơn những gì mà em đã nghĩ trước đó, em cứ nghĩ em sẽ dừng lại được trước khi vượt qua sự cho phép của trái tim
Nhưng anh đâu hay trái tim em đã mất kiểm rà rồi, em gọi tên anh trong mơ, em anh sex ola bắt đầu có những tham vọng được có anh là của riêng em.
Em không thể dừng lại được , không thể dừng tình cảm của mình lại được.
Và em biết 1 điều anh yêu à: anh cũng đã rất yêu em
Vậy hãy để em ở bên anh nhé, để em là 1 người yêu, nhân tình hay là hồng nhan tri kỷ cũng được, nhưng đừng bao giờ coi em là người thứ 3. Em không giành giật, không bon chen để cướp giật a. Em đứng đây, đứng ở nơi này, nhẹ nhàng thôi , nhẹ nhõm tới bên anh khi anh mệt nhoài với cuộc sống của mình, khi anh mệt nhoài với hạnh phúc của mình. . . .

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

Truyện sex - Gặp lại

Sau lần gặp tại sân phăng Don Muang, truyen sex Shiho đoán Jade đã chuyển sang Bangkok sống, nên mới có trạng thái thành tình nguyện viên cứu trợ. Anh toan đến hết sức sứ quán Việt Nam dò hỏi, mê hoặc nhờ danh thiếp phóng viên người Việt tìm trong cộng đồng của họ, nhưng không biết áp điệu thích thế nào cho xuôi tai cho nên thôi. Câu chuyện của hai người kỳ bí đến hoang đường!

Cuối cùng, anh quyết định lên Facebook thử vận may. Duyên bởi trời, phận bởi vì người – anh nhất mực gặp lại cô một lần nữa, tường tận đầu cuối thằn lằn duyên quái lạ của hai người trong ngần ấy năm. Có trạng thái là chuyện tình lãng mạn. Có thể cô đã lấy chồng. Có trạng thái hai người thành bạn tốt. Có thể gặp rồi quên doc truyen sex, truyen loan luan anh sex moi nhau đi. Có trạng thái và có thể. Nhưng anh quyết không sống trong cái làn ảo mị của số mệnh.

Viva Facebook!! Lần dò mãi những cái nick “Jade” với đăng ký sống ở Việt Nam mê hoặc Thái Lan, sau mười năm, Shiho cũng chụp được thần may mắn. Hình ảnh profile Jade cười rất tươi – nụ cười xinh như nắng.

Shiho gửi cho Jade một tin nhắn:

“Roses are red,

Facebook is blue.

Though seeing much,

Still don’t know you.

- Shiho Yamaguchi”

(“Hoa hồng màu đỏ,

Facebook màu xanh.

Dù chạm ngõ mãi,

Vẫn chưa biết em!

- Shiho Yamaguchi”)


Tháng 11, 2011 – Sáng – Jade

Nằm ườn trên giường, Jade biếng nhác và đuối lả nhìn ra cửa sổ với khoảnh trời Bangkok mưa dầm dề. Tâm trạng cô vẫn bải hoải bởi chưng giấc nằm mộng về Shiho. Sau lần gặp anh ở sân bay biến Don Muang, giấc ngủ của cô bắt đầu bị cắt xẻ vì những cơn mơ. Trước đây mặc dù đều đặn nhớ, nhưng cô chưa từng mơ về anh. Còn bây giờ, gần như cơn nằm mộng nào anh cũng có mặt. Khi là chuyện đêm xưa – rất ấm, rất dễ chịu. Khi là những lần vút qua nhau, đưa tay nắm mà cứ vuột ra – rất chông chênh, bàng hoàng, mệt mỏi. Và đêm qua, cô lại rơi vào một cơn chiêm bao xấu.

Truyện sex - Không gặp và sẽ gặp

Shiho luôn luôn tin thế cục là vì truyen sex mình định đoạt, cho đến ngày gặp cô gái ấy. Chỉ một đêm nồng nàn, rồi ai sống đời nấy. Nhưng kẻ nào đó ở trên cao cứ thích đem cô đến trước anh (rất tài tình!) vài năm một lần. Lần nào trông thấy cô cũng đồng cân vẻn vẹn đôi giây, nhưng sau những cú chạm thần tốc ấy, ký mỏ ác về chuyến tàu lửa và đêm ngọt ngào tuổi trẻ xưa lại hiện về. Đôi lần, ký ức ấy ảnh hưởng ít nhiều lên những quyết định thay đổi thế cục anh.

Cô là một thiên thần. – Anh từng nghĩ thế.

Cô là duyên kỳ dị của mệnh phận, thường xuyên rất gần trạng thái anh sex đến gần. – Anh từng nghĩ thế.

Những sự xuất hiện của cô đá đổ niềm tin hơn hai mươi năm ròng trong anh: trần thế không có thánh thần. – Anh hiềm nghi thừa nhận một kẻ quyền năng mang tên Số Mệnh đang chọc gan mình. Một kẻ xếp đặt chuyến đi nào anh sẽ theo, ai anh sẽ gặp, hướng nào anh sẽ quay đầu… để thấy nhau rồi đi thẳng!

Nhưng Shiho thường xuyên tin rằng hai người cứ doc truyen sex, xem phim sex hay đi rồi chung cuộc sẽ gặp.


Tháng 12, 2002​


Hà Nội đêm Giáng sinh. Trời lạnh căm, cái rét ác ôn lò mò qua từng khe hở li ti của áo bông để đâm vào da. Thế mà người vẫn đầy phố, đèn vẫn rực rỡ, xe vẫn nghìn nghịt.

Jade nghỉ đông về thăm nhà, nhưng đám bạn gái “từ bỏ” cô trong đêm Giáng Sinh, tung tăng cùng người yêu. Một mình cô dạo phố, ăn nhằm cái cảnh lẻ loi giữa phố đông. Giữa biển người tưng bừng, cô vui lây nhưng khi hé môi tự mỉm cười với mình thì thấy môi đăng đắng.

Sau một vòng nhừ chân quanh hồ Gươm, cảm thấy choáng và ngợp bởi vì hơi người đông đúc, Jade toan băng sang đường, tìm chiếc xe ôm hay taxi nào đấy về nhà. Nhưng mãi cô chẳng dám len thân vào đám xe ích kỷ cứ nhăm nhăm nhích về trước, không quan tâm đến ai xung quanh. Khi nhẫn nại dần cạn mòn, Jade vô thức tựa hờ vào trói buộc biển báo giao thông, thở dài ngao ngán, tầm mắt hóa mông lung…

Đứng cạnh trói buộc đèn liên lạc phía bên kia đường: một chàng trai cao vọt hẳn đám đông, mái tóc cứng màu nâu sậm, mặt lạnh như tượng, vận áo khoác trạng thái thao cam vằn xanh lá. Chàng trai y hệt Shiho. – Jade bật thẳng người, hai mắt mở to.

Nhịp tim Jade bần tiện tán loạn. Cô gọi lớn tên Shiho nhưng tiếng gào của cô chỉ là hòn sỏi chơ chỏng giữa đống đá thanh âm hổ lốn tiếng bim bim còi xe, tiếng người hô hào, tiếng kèn chơi của trẻ nhỏ. Cô lật đật đưa máy ảnh lên zoom vào chàng trai rồi bấm.

Chật đấu vật mãi Jade mới sang được bên đường, sau những cú đem thân gí trước mũi xe, “ăn” hàng phục tràng la rầy do đi đứng bất cẩn. Bên trói buộc đèn giao thông, chàng trai

Truyện sex - Gặp

“Cô bị hội chứng sợ kim tiêm. Đây là một bệnh lý thần kinh, tiền cần thấy kim tiêm là cô sẽ mất kiểm soát…”

“Ngắn gọn là tôi chẳng thể trở nên bác sĩ?”

“Đây là bệnh tâm lý nặng, truyen sex mặc dù tập luyện cô cũng chẳng thể có hành vi bình thản khi thấy kim tiêm…”

“Nghĩa là tôi chẳng thể trở nên bác sĩ?”

“Cô có trạng thái thành thầy thuốc tâm lý. Chỉ không thể vào ngoại khoa hay các ngành đòi hỏi dùng kim tiêm.”

Buổi chiều. Chuyến tàu lửa Hokkaido – Tokyo. Bên cửa sổ.

Qua gần hai tháng, Jade vẫn dằn đi truyen sex moi nhat dằn lại mãi cuộc đối thoại với vị thầy thuốc tâm lý mỗi ngày vài lần hoặc vài chục lần. Cô đã toàn tâm từ bỏ ước mơ thuở bé – trở thành thầy thuốc giải phẫu, đã chấp thuận tìm một mai sau khác, đã khẳng định không muốn cả đời dính dáng lấy phòng nghiên cứu sinh vật thành thử nộp neo đơn xin nghỉ học, đã rời Chicago, đã đem vớ cả chỉ tiết kiệm sang Nhật giải khuây… Nhiều cái “đã”, nhưng cô chẳng ôi thôi nhai đi nhai lại quá khứ, gắng tình đốn ngã cái tâm cảnh vốn bập bênh.

Có trí tưởng siêu phàm, Jade chưa từng quên bất luận gì nạp vào đầu. Nhiều mặt lợi, nhưng không ít hại: chuyện muốn quên, người ta bảo càng nhớ nhiều sẽ càng nhanh quên – với cô sai bét. Cô càng nhớ thì sẽ càng muốn nhớ, nhất là những gì gợi xúc cảm không tốt thì cô cứ thích dày xéo hoài anh sex ola trong tâm trí, tự đày đọa bản thân. Một bản chất trời đất ơi hoá quái gở!

“Cô muốn ăn không?”

Bị gọi bất ngờ, Jade quay sang, nhìn thẳng gương mặt lạnh như tượng của chàng Nhật Bản phía đối diện. Gương mặt lạnh rất lạ, như trạng thái từ thuở sơ sinh chưa từng có bất luận cảm xúc nào hằn lên. Lạnh, nhưng không gây sợ. Cô cảm nhận sự thành tâm và vô hại từ anh, mặc dù vậy cũng cảm giác rằng tốt nhất thành thử để anh ta yên. Một sắc mặt có lợi cho chủ nhân, nếu muốn anh ta sẽ chủ động tiếp kiến cận, còn không chẳng ai dám quấy rầy.

Chàng trai đẩy mắt vào hộp sushi trên chiếc bàn con giữa hai người. Jade nhìn, bụng cồn trước những miếng sushi bé xinh, vừa trang nhã vừa dễ thương. Cô mỉm cười nhìn anh, chớp mắt một cái, rồi nhanh nhảu nhón một miếng vào miệng.

“Tôi tên Shiho Yamaguchi. Sushi này tôi làm.” – Chàng trai hơi phim sex truc tuyen nhếch môi cười, nhìn cô ăn ngon lành sang miếng thứ hai. Anh gắp lên một miếng sushi, hơi cúi người về phía cô, chỉ chỉ vào đũa. – “Trừ khi sushi quá to, tốt nhất cho nên ngoạm hết cả miếng vào miệng nhai, đừng cắn. Dưa leo, bơ, rong biển, cơm, cá hồi, trứng cá, bít tất cả quyện lại thành một tổng trạng thái thăng bằng vị giác, là sắp xếp có chủ mục tiêu của đầu bếp.”

“Anh là đầu bếp à?” – Jade giương mắt thán phục. Ngoại hình anh quá khác đầu bếp, giống một nhạc công hơn – “Gọi tôi là Jade, người Việt Nam.”

“Không. Cha tôi mở quán ăn Nhật. Ông dạy tôi vài chiêu.” – Shiho không ăn, cứ nhìn thẳng vào mắt Jade trò chuyện.
“Giọng tiếng Anh của anh rất chuẩn, khác người Nhật ở đây.” – Nhiều năm sau, Jade vẫn thấy lạ bởi chưng cái cách cô ứng đáp với Shiho trên chuyến tàu lửa Hokkaido – Tokyo khi ấy. Từ ngữ cứ linh hồn nhiên bật ra, nghĩ sao nói vậy, không câu nệ chuyện phải tạo ấn tượng độc đáo, sáng ý với người lần đầu gặp, chẳng giống cô của thường nhật.

“Tôi sinh ra và lớn lên tại Leiden, một thành phố con con ở Hà Lan. Quán ăn Nhật nhà tôi cũng ở đó. Cô là du học đâm ra ở Nhật à?”

“Ồ, thảo nào… Tôi mới bỏ học ở Mỹ, sang đây chơi, xuống Hokkaido thăm họ hàng rồi bây giờ lên Tokyo để mai về Hà Nội, nhà tôi.” – Jade bắt đầu thấy lạ, chẳng hiểu sao tâm trạng lại dễ chịu đến thế, vô tư bộc bạch sạch tiểu truyện với người mới gặp.

“Vì sao cô bỏ học?”

“Tôi muốn thành bác sĩ, nhưng bị chứng sợ kim tiêm thành thử chẳng thể theo, lại chẳng muốn bám thế hệ vào ống nghiệm, máy đo trong phòng bố thí nghiệm thành ra thôi. Tôi về nhà một thời gian, rồi sẽ tìm một ước nằm mơ khác để theo đuổi. Đường còn dài, đâu thiếu ngã rẽ!” – Jade cười tươi rồi quay mắt nhìn ra khung cảnh trôi phần phật bên ngoài

Truyện sex - An Yên

Tên cô không truyen sex phải là An Yên, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn vẫn luôn ao ước mình được mang cái tên như nhiên an lành đó. Cô sống ở một con xóm nhỏ, dân cư chẳng mấy khi thay đổi, người ta quá lưu luyến thời gian và hồi ức mà chẳng hề có ý định bỏ đi đâu xa. Mọi người đã quá quen thuộc với cô, với cái tên cô vốn mang theo từ bé. Hiếu là người duy nhất gọi cô là An Yên. Bởi anh chuyển đến từ một nơi khác.

Lần đầu Yên gặp Hiếu không phải ở Bảo Lộc thân thuộc của cô, mà ở Đà Lạt. Khi ấy cô đang loay hoay cột lại dây giầy, rồi bị một cuốn sách trên kệ do ai đó để ẩu rơi vào đầu. Vừa lúc ấy Hiếu đang đứng rất gần, liền vươn tay ra xoa đầu cho cô. Khi cô ngẩng đầu lên, đôi mắt anh là một trời dịu dàng mà cô từng ao ước.

Cái lần cô chạy trốn ấy, cô gặp anh, lần đầu tiên. Cái lần anh chạy truyen sex loan luan trốn, anh gặp lại cô, ở lại bên cô một chặng đường.

Hiếu đã ở bên và cùng cô vượt qua khoảng trống mà H để lại.

Dùng người này để thay thế người kia là sự ích kỉ đáng ghét nhất trong tình yêu, nhưng đó cũng là phép màu dễ chịu nhất. Người ta sống được với hiện tại vì người ta thỏa hiệp được với quá khứ. Còn những người như Yên, mãi mãi để quá khứ gào thét trong một góc của trái tim, cách duy nhất có thể níu giữ sự sống chính là khỏa lấp.

Không chỉ có cô, cả Hiếu cũng sử dụng cái phép màu này. Hai người họ không ai nói ai, nhưng đều ngầm hiểu rằng mình chỉ là một bến bình yên tạm thời của đối phương, không phải người yêu, chẳng phải người tình, chỉ là tạm thời cho phép mình ích kỷ với nhau.

Yên hay dành nguyên một ngày trong mỗi doc truyen sex tuần ngồi lười biếng đọc sách cạnh Hiếu, để tách café thong dong chảy ngay trên bàn, ngày cứ thế an yên trôi qua.

Mùa đông như một viên đá lạnh bị đập nát giữa trời rồi rơi thật nhiều buốt giá xuống mặt đất. Mùa đông dài hun hút và sâu thăm thẳm!

Yên ôm một tách ca cao nóng bằng cả hai bàn tay lạnh cóng của mình, ngồi trong Phố nhìn ra bồng bênh lớn nhất thành phố, thán phục dòng người vẫn ngùn ngụt như sông đổ ra bể, không hề có chút mảy may chững lại do mùa đông. Có lẽ chỉ mình cô bị níu giữ lại trong cái lạnh dài dằng dẵng này.

Yên vẫn ôm tách ca cao cho riêng mình, mắt nhìn như hút vào con đường phim sex hay nhộn nhịp chỉ cách cô bởi một hàng rào của Phố, rồi mơ hồ hỏi Hiếu: “Nếu em cứ như thế này, cô đơn rồi chết đi thì sao?” Đâu đó trong kí ức, cô cũng đã từng hỏi H như thế.

H bảo rằng: “Rồi sẽ có người ở bên em thôi mà.”

Còn Hiếu trả lời cô: “Vào lúc sẵn sàng nhất, em sẽ gặp một người khiến em giật mình phát hiện hóa ra có thể yêu một người đến mức đó.”

Người như vậy, chẳng phải cô đã gặp rồi sao? Người khiến cô thi gan với mối tình đơn phương trong lòng mình, thách thức muốn biết rốt cuộc mùa đông có thể dài đến nhường nào.

“Trong cuộc đời một người tồn tại bao nhiêu người như vậy hả anh?”

“Cũng không chỉ một.” Hiếu chậm rãi đưa điếu thuốc lên môi, mắt nheo nheo không nhìn vào mặt Yên. Thực ra, anh hy vọng không chỉ một. Người như thế, anh cũng đã gặp, cũng đã mất.

“Vậy thì bài học rút ra chính xác là hóa ra chúng ta có thể đau đi đau lại nhiều lần như thế.” Yên cười hờ hững.

Ai đã qua đau, qua thương, còn có mấy can đảm và nhiệt huyết để yêu người tiếp theo thật nhiều? Ai cũng sợ, sợ nếu cứ dành cả trái tim để yêu tất cả những người từng đặt thương nhớ vào đời mình, trái tim làm cách nào chừa lại đường quay về?