Ngày 2 tháng 6...
Tớ về quê để thăm ông nội trong bệnh viện. Ông bệnh không nặng lắm, sau một tuần có trạng thái ra viện. Tớ nghe bác mẹ bảo vậy. Tớ đã rất muốn gặp ông. Tớ chạy trong hành lang bệnh viện rồi vào một phòng bệnh. Đó chính là đích thị phòng của cậu... Tớ đã ôm ngay vào cậu khi cậu đang ngủ và gọi ông. Cậu giật mình nhìn tớ rồi trêu tớ:"Lại đây với ông nào!" Tớ đã đánh vào đầu cậu một cái. Tớ đã rất xấu hổ, xin lỗi cậu, rồi chạy ra ngoài... Ông tớ kể, cậu ở bệnh viện từ đầu năm bởi vì bệnh phổi. Về nhà bà, tớ nhận ra... cuốn sách vẽ mà tớ mang theo đã rơi ở phòng cậu...
Ngày 3 tháng 6...
Tớ quay lại phòng bệnh của cậu. Cậu đang xem bản vẽ của tớ. Thấy tớ, cậu cười:" Mơ nằm mộng quá!" Tớ hỏi tên cậu rồi nói tên mình. Cậu nói tên tớ nghe lạ.
Ngày 4 tháng 6...
Tớ mang bài tập lề đường đến và nhờ cậu làm cùng. Cậu đã cười và nói cậu học được nửa khóa rồi vào viện. cậu trêu tớ:"Hãy nói làm ơn ông xã đi!" Tớ đánh vào vai cậu. Nhưng, tớ thấy, về toán và lí, cậu rất giỏi. Cậu giảng cho tớ về hai môn mà tớ không giỏi nhất. Và tớ bắt đầu muốn trò chuyện với cậu nhiều hơn...
Ngày 7 tháng 6...
Tớ mang kem đến. Cậu thích vị dừa nhất dầu tớ nghĩ câu sẽ thích hương sô cô la như man di người...
Ngày 12 tháng 6...
Tớ dậy từ bốn giờ sáng để làm cháo hạt sen. Tớ làm đúng theo lời bà. Món cháo, tớ đã thử nhưng không biết cậu có thích không. Mang cho cậu, cậu đã nói nó quá ngọt nhưng vẫn ăn hết...
Ngày 14 tháng 6...
Sáng, tớ đến sớm hơn. Cậu đang ho. Tiếng ho nghe thật đau đớn. Máu rơi xuống tay cậu. Tớ đã rất sợ... khẽ đóng cửa rồi chạy đi. Mắt tớ bắt đầu đọng đọng, cổ họng nghẹn lại. Tớ muốn khóc nhưng đã không khóc. Quay lại, cậu búng vào trán tớ rồi cười, nói rằng tớ đang làm cái mặt không hợp tí tị nào...
Ngày 18 tháng 6...
Tớ gặp mẹ cậu... Cô ấy cảm tạ tớ và nói cậu đã kể về tớ rất nhiều. Cô ấy đang định kể về tình trạng bệnh của cậu nhưng tớ đã chạy đi mất. Tớ đã không muốn nghe. Vì khi cậu không kể thì tớ không muốn biết...
Ngày 21 tháng 6...
Tớ đã nàn nỉ cho mình ở lại hết kì nghỉ hè. Bố mẹ lúc đầu muốn tớ về do còn kì nghỉ ở Đà Nẵng nhưng rồi cũng cho tớ ở lại. Tớ đến gặp cậu. Đó là hôm mà bọn mình đã hoàn tất xong hơn nửa bài tập lề đường của tớ.
Ngày 24 tháng 6...
Cậu trêu chòng tớ rất nhiều. Tớ nhận thấy, cậu làm vậy để tớ không lo lắng...
Ngày 26 tháng 6...
Tớ đã muốn vẽ cậu. Cậu cười, nói tớ ve thì phụ bạc lắm. Tớ đã phản nghịch lại rằng: "Ai bảo thế!?" Cậu bảo tớ ngồi gần bên cậu rồi lấy chiếc máy ảnh trong ngăn tủ đầu giường và... chụp. Tớ đã đỏ mặt, cậu tiếp kiến thô lỗ cười. Tớ muốn cậu mãi cười như thế...
Ngày 2 tháng 7...ngày cuối cùng.
Bọn mình đã hoàn tất bài tập vỉa hè của tớ. Tớ đã rất vui và tai iwin 429 cho dien thoai khen cậu đủ thứ. Cậu cười, nói với tớ: " Nếu cậu thật sự hàm ân thì..." Tớ ngồi xuống, cậu nói tiền muốn xem tớ bỏ tóc ra thì như thế nào. Cậu ngồi sau tớ và gỡ kiểu tóc đuôi ngựa mà tớ hay buộc ra. Biết hôm nay là ngày cuối cùng, cậu vẫn cười và tớ cũng thế, tớ nỗ lực không khóc. cậu nói rằng trông tớ nhưng mụ phù thủy, tớ cười:" Cậu thật là...!" Cậu dựa vào vai tớ, thì thầm:" Đừng đi! Hãy ở lại đây đi"Tớ không kìm được nữa. Cậu lè lưỡi nói là đùa đó. Nước măt tớ chẳng thể ngừng được. Tớ ngồi quay lại, đối mặt với cậu, khóc:" Tớ không về đâu! Tớ sẽ ở lại mà!" Tớ khóc, khóc và khóc. Cậu cúi gần lại tớ và... Cơn gió mùa hè thoảng nhẹ qua ô cửa sổ, đem vào đây cành hoa phượng đỏ cuối cùng... Đó là nụ hôn đầu của tớ và cậu.
Ngày 3 tháng 7...
Tớ về Hà Nội từ năm giờ sáng. Trên xe, tớ bật khóc.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Ngày 28 tháng 12, ngay trước đâm nhật tớ hai ngày, ông tớ gọi điện, nói rằng, cậu đã... Gác máy, tớ gục xuống ngay giữa cầu thang, khóc. tai iwin 429 cho dien thoai Nước mắt vẫn chảy, tớ...rất đau. Tớ không tổ chức đâm nhật năm đấy...
'
'
'
'
'
'
'
'
'
'
'
Đã một năm từ khi tớ nhìn thấy gương mặt tươi cười của cậu. Tớ quay tai iwin 429 lại vào mùa vỉa hè năm tớ đã là học đâm ra cấp 3. Tớ vào căn phòng mà cậu và tớ từng cười với nhau, nơi mà tớ khóc ngay trước cậu, nơi tớ nói những lời thật tàn nhẫn với cậu . Căn phông chưa có ai thuê, nhưng sớm muộn cũng có. ngồi lại trên chiếc giường bệnh, tớ nằm xuống. Cổ họng như nghẹn lại. Tớ nghe tiếng xào xạo trong chiếc gối. Trong gối là một tấm phong bì, ghi gứi tớ từ cậu. Tớ vội bóc ra. Là tập vẽ của tớ, nó đã được vẽ kín giấy bời hình của tớ. Nó thật sự rất đẹp, trang cuối gắn ảnh của tớ là cậu, lúc cậu chụp. Tờ giấy trong phong bì là thư cậu gửi tớ. Cậu viết cảm tạ tớ và cả lời xin lỗi. Cậu kể lại từ khi tớ đến đến lúc tớ đi. Đọc đến dòng cuối cùng, nước tai iwin 429 cho dien thoaiimắt tớ vẫn cứ rơi. Nước mắt rơi vào là thư, ướt...
"...Tớ đã nhìn thấy người mà tớ muốn thấy rồi..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét